“NSND Trà Giang vỗ vai tôi nói rằng, con rất có triển vọng, cố gắng lên” – Kim Tuyến nói.
Mới đây, tại chương trình chuyện đời chuyện nghề, diễn viên Kim Tuyến đã tâm sự về danh hiệu Nghệ sĩ Ưu tú cô mới nhận được thời gian qua.
Cô nói: “Nếu nói cảm giác lâng lâng, sung sướng thì sẽ mất đi sứ mệnh tôi đang thực hiện. Với tôi, danh hiệu Nghệ sĩ Ưu tú bắt đầu khi tôi nhận tấm bằng. Đây là danh hiệu do nhà nước phong tặng nên những gì tôi làm trong nghề nghiệp phải mang hình bóng đất nước, mang sự tự hào của dân tộc.
Kim Tuyến
Còn trước đây, tôi làm nghề vì yêu nghề, vì muốn làm mọi thứ có tâm, có trách nhiệm, nỗ lực vì bản thân. Lúc đó, tôi chưa nghĩ mình sẽ là công dân đại diện cho đất nước, rồi mang điện ảnh nước nhà ra thế giới. Suy nghĩ đó quá lớn.
Bây giờ thì tôi cần làm như vậy mới xứng đáng với danh hiệu nghệ sĩ ưu tú mà tôi đã được chủ tịch nước trao tặng.
Từ lúc vào nghề tới giờ, tôi không dám đặt mục tiêu nghệ sĩ ưu tú. Thậm chí, hồi nhỏ tôi còn không nghĩ mình sẽ là nghệ sĩ, người của công chúng vì tôi khá nhút nhát.
Tới tận bây giờ dù đã làm nghề nhưng tôi vẫn nhút nhát. Chỉ khi on set, đạo diễn hô “action” thì tôi mới hóa thân vào nhân vật, không còn nhút nhát. Sau đó, tôi lại hướng nội, thu mình lại. Từ xưa tới giờ tôi vẫn vậy”.
Tiếp đó, Kim Tuyến chia sẻ về con đường vào nghề của mình: “Chắc chắn con đường làm nghệ thuật không phải do tôi chọn. Tôi chỉ là một diễn viên tay ngang, nghề chọn tôi và quyết tâm chọn tôi.
Tôi là con người, không dám cãi ý trời, nên cũng theo nghề. Tất nhiên, tôi vẫn có giai đoạn đấu tranh xem có nên theo nghề hay không. Tôi không biết người khép kín như mình có theo nghề được không. Nhưng tôi vẫn là chính mình để tỏa sáng và bùng cháy nhất.
Thời điểm tôi thực sự muốn gắn bó với nghề là năm 2010, khi tôi đoạt giải Cánh diều vàng. Trước đó, tôi nghĩ không đóng phim nữa cũng được vì tôi không nổi tiếng, không ai quan tâm. Tôi còn muốn quay về kinh doanh.
Nhưng đùng một cái tôi nhận được giải thưởng và cầm chiếc cúp trên tay. NSND Trà Giang vỗ vai tôi nói rằng, con rất có triển vọng, cố gắng lên. Trong các cây đa cây đề thì tôi ấn tượng với cô Trà Giang và cô cũng trong ban giám khảo chọn tôi ở Cánh diều vàng.
Tôi nghĩ, mình đã được tin tưởng giao cho chiếc cúp danh giá thế này, tự nhiên cầm cúp mà không đóng phim nữa thì rất xấu hổ, có lỗi. Tôi trăn trở và quyết tâm theo nghề, cứ làm dù còn nhiều khó khăn”.
Theo Tùng Ninh/Doisongphapluat.nguoiduatin.vn